Núi Thái Hàng mãi còn nguyên khí
Chia với trời sông núi thấp cao
Đội non ra biển cự ngao
Thế hình trời vực nhấp nhô trập trùng
Từ Phần, Tấn hai sông ta đến
Núi trước sau chân hẳn đều qua
Tế Nguyên Bàn Cốc đâu thua
Riêng nhiều thắng cảnh vẫn là Tô Môn
Dũng Kim đình Bách Tuyền vòng uốn
Núi còn đây mắt biển muôn thu
Ào ào dòng Lạc tuôn về
Cuộn tròn xoáy nước Tấn Khê sóng cồn
Sấm vang dậy mây vần quái vật
Nơi giao đà hang huyệt thẳm sâu
Thuỷ Phi chơi dạ minh châu
Của báu lòng đất trời đâu quở lời
Trong hơn rượu gương soi hồ mượt
Mười dặm sen gió lật gấm mây
Gió mưa ta gặp dịp này
Ba ngày trời đất giăng dầy mây mưa
Đi đường núi, núi qua không được
Bắc nhìn lên dằng dặc đường xa
Sáng nay quét lộ núi ra
Nghìn vòng vạn bím nguy nga tóc nàng
Khoảng không xanh cắt ngang vách đá
Khói ảo mờ cuộn toả ốc tròn
Tháng mười nam núi xanh rờn
Mầu tươi cây lá đan xen mây ngàn
Đậm nhạt vẫn tô nền mây khói
Chim cá như chẳng vội xa liền
Còn in trên đá dấu tiên
Dù cho đá nát dấu in không mờ
Người tiên đi không chờ quay lại
Như thời gian qua mãi về không
Say đi trước cảnh non sông
Vỗ tay tựa gã Tôn Công Hoà cười
Trường An truyền tin đuôi quạ gở
Đêm Tính Châu tuổi trẻ gối mâu
Tạ An, nâng chén hỏi câu
Muôn dân như thế lẽ nào hỡi khanh
Nguyên Tử vui bác hãy ca thanh

tửu tận tình do tại