Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Tản văn
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi nguyenthanhhien vào 25/05/2018 08:17

bỗng tôi nghe thấy những lời khúc chiết cất lên từ trang sách cổ xưa. người gánh định mệnh đi giữa cỏ hoa…

này, ta nói các người biết, mặt đất không phải nơi chốn dễ đi lại. một chút hương sắc đất trời. sự quyến rũ. đằng sau hương sắc bao giờ cũng ẩn tàng quyến rũ. hương sắc, nó là bộ dạng của chữ nghĩa được nối kết thành lời nhảy múa trên nỗi thèm khát điên cuồng về những thứ chẳng thể có hay không bao giờ có [những đại tự sự bao giờ cũng nuôi dưỡng những con đường, đi về đâu là sự khắc nghiệt nhất trong những khắc nghiệt luôn chi phối tồn sinh], hương sắc, nó là bộ dạng của cuồng nhiệt âm thầm lay động tồn tại. cuống quít đuổi theo những bóng hình cư trú đằng sau những khuôn mặt lý tưởng. chẳng kịp hay cũng chẳng cần nghĩ ngợi [có thể là một đoạn đời có thể là cả một cuộc đời đeo đuổi, bất chấp cái chết]. căm phẫn và tán tụng. những hình thái cuồng nhiệt đổ xuống cuộc vận động bất tận. nghịch lý luôn cư trú trong nghĩ ngợi.

người gánh định mệnh đi giữa phù vân