Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 26/03/2019 19:45, số lượt xem: 150

Từng ngón tay ngồi đếm vị cuộc đời
Ta nghe đắng vị tình yêu tàn lụi
Như những con tàu đi về chuyến cuối
U uất buồn một niềm nỗi sân ga

Ta lại đếm những sắc màu chia xa
Giọt nước mắt chưa bao giờ em hiểu
Vì cuộc đời trong biển người mênh mông ấy
Chữ giàu nghèo là khoảng cách thật xa

Ta lặng lẽ về với màn đêm thuỷ chung
Một nhân tình trong chuỗi ngày cô đơn nhất
Khói thuốc lã lơi bám vào tường lạnh ngắt
Tình khúc tri âm không biết tự bao giờ

Xin đời thực giữa bờ bãi cõi mơ
Ta lặng lẽ, trời ơi! Ta lặng lẽ
Bốn bức tường giam cả đời ta nhé
Nhiệt huyết nào cho kẻ này, cô đơn

Ta đi tìm giữa đời lắm thiệt hơn
Có những người vừa quay đầu đã mất
Chén rượu không cay cũng vì đời chua chát
Đêm làm ơn đừng bỏ kẻ lạc loài.