35.00
Đăng ngày 14/07/2014 11:26, số lượt xem: 550

Mưa vô tình rơi qua bóng đêm
Hồn rã rời đau nhớ một người
Cho ta hơi thở, cho bầu sữa
Cho cả cuộc đời, cho trái tim!

Nghiêng ngã đời tre, măng thẳng lên
Tàn-mọc-tử-sanh luật sẵn dành
Một kiếp con người thôi chỉ thế
Một lần tiễn đưa vĩnh cách rồi.

Có tiếc ngàn năm, thương vạn năm
Trần gian gặp lại khó mong gì
Dù cho giàu sang hay khốn khó
Ngẫm thế mà thôi, một kiếp người.

Mưa cứ sầu rơi qua bóng đêm
Ngoài kia, hoang lạnh...chỗ mẹ nằm...
Đêm buồn, đêm đau, đêm thăm thẳm
Nức nở, ngập chìm, mưa buốt tim...!

Tháng 10-2012