Ôm trên tay bó thóc vàng
Bác vui cùng với xóm làng, nông dân
Nụ cười xua khoảng cách ngăn
Xua đi tầm tã nhọc nhằn nắng mưa

Vẫn là hạt thóc khi xưa
Đòn roi thuế khoá như vừa đấy thôi
Nghẹn ngào con gọi Bác ơi
Nếu không có Bác truyền đời đói cơm
Truyền đời chỉ có cọng rơm
Nhọc nhằn là để dẻo thơm nơi nào

Gió đưa hương lúa ngạt ngào
Còn đây bóng Bác hôm nào đến thăm
Mưa phùn gió bấc căm căm
Tay cầm rành mạ, xắn quần lội mưa
Bác cho ta những giao thừa
Không còn rách áo, bốn mùa đói cơm

Đủ đầy nhớ giữ cho thơm
Đừng quên năm tháng rạ rơm cũng buồn?!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]