Quê Bác ở làng Sen như mọi làng quê Việt
Dẫn lối vào nhà Bác có hương thơm
Ta lặng đứng trong vườn
Nghe gió chuyển những màu hoa tỉnh thức
Những bông hoa quay hướng vào trong ngực
Ta hướng về thơm ngát một làng Sen
Lá ngửa mặt lên trời, rễ bám bùn đen
Từ bùn đen toả ngát
Tanh hôi thì thanh lọc
Những bông hoa không bị nhiễm bùn
Ta lặng đứng trong vườn
Nghe tầm tã một thời bên khung cửi
Còn văng vẳng lời ru - còn tiếng gọi
Những bông sen gục xuống lại vươn lên
Vì những mùa hoa Bác phải đi tìm
Trong nghiên mực mài mòn theo hướng Huế
Còn rũ xuống ao nhà mơ tới bể
Những bông sen tuyên thệ căng buồm
Ta lặng đứng trong vườn
Mái gianh thấp rau lang bò trên sỏi
Những bông sen của làng Sen dẫn lối
Từ làng Sen bùn đất toả hương thầm
Những mùa sen biết làm đẹp quê hương
Biết làm sống những ao bùn đã chết
Những ao bùn từng tanh hôi vạn kiếp
Nhắc ta về mùa sen
Nhắc ta không được quên
Nhắc ta phải biết...
Toả hương từ thanh lọc từng bông
Bác đã ươm trồng bao mùa sen từ Bác.