Thân bát văn tôi đã xác vờ.
Trong nhà còn biết bán chi giờ?
Của trời cũng muốn không thang bắc,
Lộc thánh còn mong lục sách chờ.
Thiên tử nhất văn rồi chẳng thiếu.
Nhân sinh tam vạn hãy còn thừa.
Đã không nhất sách kêu chi nữa?
Ông lão tha cho cũng được nhờ!


Tương truyền lúc thiếu thời, Nguyễn Công Trứ có lần đánh tổ tôm bị thua nợ tiền một ông lão. Nhiều lần bị ông lão đòi tiền mà không có để trả, Nguyễn Công Trứ làm bài thơ này để xin được khất nợ. Mỗi câu trong bài đều dùng tên một con bài trong tổ tôm, nhưng trong câu lại mang nghĩa khác.