Mười lăm vết thương trên ngực tôi
Mười lăm nhát dao
Mười lăm người chết.
Nhưng tim tôi càng thêm mảnh liệt!

Mười lăm vết thương trên ngực tôi
Mươig lăm nhát dao đè nặng xuống lòng
Nhưng tim tôi vẫn còn vang
Còn vang
Và sẽ còn vang vang mãi.
Những đợt sóng đen như rắn dài quằn quại
Đẩy tôi mau
Chết chìm nơi hắc hải
Đẩy tôi mau
Chết muộn chết sầu
Những sóng máu tiếp theo nhau cuồn cuộn.

Nhưng tim tôi vẫn hãy còn vang.

Chúng muốn cắt những câu thơ căm phẫn
Dẫp tắ đi ngọn lửa nói oán hờn.
Nhưng mười lăm vết thương
Đã đốt cháy mười lăm ngọn lửa yêu tự do.

Tất cả mười lăm nhát dao
Ngoằn ngoèo trên ngực tôi rách nát
Tim của tôi không phải là chỉ đập
Mà trên đất tổ quốc
Nó như chuông báo thức đánh vang
Như cờ hồng phất phới!


Bài thơ này làm kỷ niệm mười lăm đồng chí lãnh tụ cộng sản Thổ bị bọn phản động trong nước sát hại.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé