Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Minh Sơn Lê » Bỗng dưng tình về (2016)
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 08/01/2021 13:32, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 29/06/2021 08:10
Đưa em lên đỉnh trời cao
Cao hơn ngàn gió, trăng, sao, ngân hà…
Nắng thiêu, nguyệt lạnh, mưa gào
Ngàn năm sau nữa chưa nhoà tình ta
Đưa em tận đáy giang hà
Bước đi trên đám phù sa ngược dòng
Áo đời từng mảng rêu rong
Rã tan trôi biến theo dòng trường giang
Đưa em vào chốn địa đàng
Quên đi hết những hoang tàn đời ta
Áo xiêm là lá cùng hoa
Cho em dáng tuyệt lìa xa ngại ngùng
Đưa em vào chốn tận cùng
Xa miền lục địa bão bùng điêu ngoa
Chỉ còn lại em với ta
Bên nhau nghe bản tình ca loài người
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/06/2021 08:11
Đưa em vào chốn tận cùng
Xa miền lục địa bão bùng điêu ngoa
Tay anh ngắt nụ hoa đào
Môi anh man mác dâng trào tình xuân
Trách thời gian thuyền tình ta lỡ
Trách nguyệt tơ sao nỡ chia duyên
Để tình em ôm ấp mỏi mòn
Cho hoang phí năm dài trắc trở
Em trách anh… sao anh không nói?
Cứ lặng thầm vò võ nhớ mong
Thôi từ đây quên hết dỗi hờn
Tình ta mãi bên nhau năm tháng
Em trách anh… sao anh không hỏi?
Trong tim em là nỗi mong chờ
Yêu anh là lòng không gian dối
Một trái tim này… chỉ anh thôi!