Quên lãng đêm đen mãi chẳng cùng
Nơi đây mọi thứ thảy hoà chung
Từ niềm vui sướng trong cuộc sống
Đến những tia vàng nắng chiều đông

Trong đêm dài ấy một ra đi
Là hẳn mai sau chẳng trở về
Dầu vậy hồn anh hằng mơ ước
Em về sưởi ấm mối tình si

Đôi mắt anh từng yêu thiết tha
Dù cho dã tắt ánh dương tà
Xin cứ nhìn anh bình thản nhé
Hỡi mắt âm hồn của em ta

Dẫu tiếng oanh xưa từng mê ly
Nay không cất nổi một lời chi
Anh vẫn hiểu là em th thiết
Gọi anh từ phía mộ xanh rì


Tù và buồn vọng nẻo đồi/ Tuyển thơ Mihai Eminescu/ Thứ Dân dịch, NXB Văn học 1992
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)