Romania giờ đây,
Như những ngôi làng kế tiếp nhau chết dần theo năm tháng


Cây cối dường như đã bị bật gốc, vạ vật
Những con chó hoang
Bám theo bóng những người đã chết
Dắt díu nhau ra nghĩa địa của làng
Mùa nối mùa lang thang vô hình như lớp bụi đường

Quánh thành lớp sương đơn độc
Bụi bám theo những dấu chân của những người ra đi
dệt thành kỷ niệm tuổi thơ
Còn hoa toả hương thơm trong tâm hồn và từ
gốc rễ cỏ cây
đang bị đám trẻ làng quên lãng

Bên bờ ao những bầy ếch rồng rắn kéo nhau đi
Theo tháng ngày
Đang xám xịt thách thức bởi ánh mặt trời
Và bóng tối đêm này qua đêm khác
Bỏ mặc làng bị vùi quên
Không còn ai còn nghĩ tới giấc mơ

Tôi đã trở về ngôi nhà cũ
Qua con đường sỏi đá
Bước đi vội vàng
Và tôi vẫn nhớ
Rằng mình đã sinh ra từ đây
Từ chính ngôi làng này…


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)