Vẫn phóng như xưa con ngựa của anh
Trên công viên, trong giờ đã muộn
Nhưng con tim khóc, trong tim chiếc bóng
Hoàng tử của em, cậu bé của em.

Một giọng nói thì thầm bên tai em:
“Chớ mang ách của một cơn mơ mộng!”
Trước ly biệt của muôn đời bí ẩn
Hãy nhận về lời xin lỗi của em.

Về con Chúa Trời em viết những dòng
Chàng muôn thuở trẻ trung và sáng sủa
Mua ban ngày của Gogoltha* bất tử
Gogoltha của anh – cung điện Schonbrunn.

Những cây chuông vang lên bên tai em
Rửa tội cho anh bằng lời của Chúa…
Em đã từng trao cho anh nhiều quá!
Em đã từng trao nhiều quá cho anh!

Và bây giờ linh hồn em bình yên
Đừng xáo động bằng những lời trách cứ…
Vĩnh biệt nhé, nỗi buồn người lính cũ
Con đại bàng sau trận đánh bị thương!

Anh đã là cơn mê sảng của em
Là giấc mơ không bao giờ còn nữa…
Chàng quận công tóc sáng, thôi chào nhé
Vĩnh biệt chàng, tình yêu lớn của em!


*Golgotha – tiếng Do Thái nghĩa là sọ dừa, ngọn đồi ở ngoại ô Jerusalem, nơi đóng đinh Chúa Giê-su Christ trên cây thập tự.