Người phụ nữ

Chúng ta chẳng còn tiền chôn người đã chết
Và thầy tu đứng đấy để định giá tang ma
Những xác chết, đạn đầy mình, nằm sóng sượt
Đợi lời ăn năn, cây thánh giá, tấm vải liệm đơn sơ

Chém giết là chúa tể. Đứa chiến thắng đi qua, huýt sáo
Nó đi đâu? Đến kho bạc lĩnh tiền, giá máu
Máu đổ nhiều. Nhưng bàn tay nó chẳng ngừng
Và, không hề to tiếng, giết những khách qua đường

Chúa đã thấy. Chúa lượm, như những bông hoa nhàu nát
Những phụ nữ, trẻ em, bay lên tận thiên đường
Đàn ông nằm đấy, tràn đầy máu ngập
Gió chẳng thể quét tan cơn giận những linh hồn

Họ chẳng muốn xa lìa những người thân đã chết
Và thầy tu đứng đấy để định giá tang ma
Những xác chết, đạn đầy mình, nằm sóng sượt
Đợi lời ăn năn, cây thánh giá, tấm vải liệm đơn sơ

Chẳng dám liều thân sống những ai còn sống sót
Như một tên líinh gác thuê, đứng giữa đường đi
Thần chết nhằm súng bắn và đem nộp
Người làm chứng bất bình, sẽ nói tất cả, một ngày kia


Những người phụ nữ

Chúng ta hãy khóc cạn nước mắt, đeo băng tang
Chúng cấm mang đi những người thân đã chết
Chúng chất thành một đống những tấm thân nhợt nhạt
Lạy Chúa! Ban phước lành cho những người chỉ có tay không


Lyon, 4-4-1834

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)