Mặt trời đã chết
Sau những ngày rực rỡ, huy hoàng
Mặt trời chìm sâu
Vào lòng đại dương tối lạnh
Nữ thần thiên nhiên trẻ tuổi
Như biết trước tự bao giờ
Còn tôi một mình đứng lặng
Giữa nơi đồng ruộng tối tăm

Con chim bình thường, bé nhỏ
Ngày ngày đánh thức mặt trời
Chạm phải muôn ngàn tia sáng
Giật mình, hoảng hốt, rên la
Sơn ca cất cao tiếng hát
Qua bao thung lũng ngát hương
Chỉ mong cố tìm cho được
Vệt sáng còn lại lắt lay.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé