Sonnet VIII (Ie vis, ie meurs : ie me brule et me noye)

Ie vis, ie meurs : ie me brule et me noye.
I’ay chaut estreme en endurant froidure :
La vie m’est et trop molle et trop dure.
I’ay grans ennuis entremeslez de ioye :

Tout à un coup ie ris et ie larmoye,
Et en plaisir maint grief tourment i’endure :
Mon bien s’en va, et à iamais il dure :
Tout en un coup ie seiche et ie verdoye.

Ainsi Amour inconstamment me meine :
Et quand ie pense avoir plus de douleur,
Sans y penser ie me treuue hors de peine.

Puis quand ie croy ma ioye estre certeine,
Et estre au haut de mon desiré heur,
Il me remet en mon premier malheur.


Nguyên tác ở trên từ bản in Élégies et sonnets (Tancrède de Visan, NXB Sansot, 1910, tr. 72), theo chính tả tiếng Pháp đương thời. Dưới đây là bản phiên lại theo chính tả hiện đại:
Je vis, je meurs : je me brûle et me noie.
J’ai chaud extrême
en endurant froidure :
La vie m’est et trop molle et trop dure.
J’ai grands ennuis entremêlés de joie :

Tout à un coup je ris et je larmoie,
Et en plaisir maint grief tourment j’endure :
Mon bien s’en va, et à jamais il dure :
Tout en un coup je seiche et je verdoie.

Ainsi Amour inconstamment me mène :
Et quand je pense avoir plus de douleur,
Sans y penser je me trouve hors de peine.

Puis quand je crois ma joie être certaine,
Et être au haut de mon désiré heur,
Il me remet en mon premier malheur.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lý Lãng Nhân

Sống thiêu đốt rồi chết trong ngụp lặn
Sốt vô cùng và lạnh cũng thấu xương
Đời tôi đầy êm ả lẫn thê lương
Lắm buồn khổ lẫn xen niềm vui sướng

Khi bất chợt tôi khóc, cười ngã ngớn
Lúc vui chơi sao tâm trí não nề
Hạnh phúc đã ra đi mãi chẳng về
Trong phút chốc khô tàn thân cây lá

Và như thế tình tôi thay đổi lạ
Khi lòng đau chất ngất ngỡ không nguôi
Thì khổ đau bổng chốc lại rời tôi

Để khi tôi nắm chặt lấy niềm vui
Và tin tưởng đỉnh cao giờ hạnh phúc
Lại là khi tai họa đến đầu tiên

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Em sống hết đam mê rồi em chết
Dẫu lạnh lùng giá buốt chẳng hề than
Đời êm đềm cùng gian khổ em mang
Xin đừng hỏi em buồn hay vui sướng

Đột nhiên, khóc rồi cười cùng ca xướng
Cho em vui cùng với cả nỗi đau
Cứ mãi đi như một gã trộm đầu
Bất chợt, em vụt lên rồi tan biến.

Dẫu đau khổ  lòng em không biến chuyển
Vì nghĩ rằng em tận đáy cơn đau
Không suy tư, cho qua hết u sầu

Rồi vui sướng ấy điều em cảm thấu
Khao khát yêu thương không thành vô nghĩa
Có đớn đau lần nữa chẳng nghĩa chi

Chưa có đánh giá nào
Trả lời