Thơ » Mỹ » Louise Glück
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 26/01/2022 20:50
The great man turns his back on the island.
Now he will not die in paradise nor hear again
the lutes of paradise among the olive trees,
by the clear pools under the cypresses. Time
begins now, in which he hears again
that pulse which is the narrative
sea, at dawn when its pull is strongest.
What has brought us here
will lead us away; our ship
sways in the tinted harbor water.
Now the spell is ended.
Give him back his life,
sea that can only move forward.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 26/01/2022 20:50
Người vĩ đại đành quay lưng với đảo.
Giờ anh không chết lặng giữa thiên đường
bên nhành ô liu với đàn nguyệt du dương,
cạnh hồ nước trong dưới vòm cây bách.
Khởi từ đây, cho anh còn nghe thấy
Rung động về câu chuyện đó trong hồn
biển, vào lúc bình minh dậy cuộn cuồn.
Điều đã mang chúng mình cùng xít lại
con tàu sẽ đưa; đôi ta đi mãi
cùng lắc lư trong cảng nước chan màu.
Bây giờ đây là đoạn cuối của câu.
xin trả lại cuộc đời cho anh ấy,
biển chỉ có tuôn tràn về phía trước.