Thơ » Anh » Lord Byron
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 08/12/2021 20:14
And wilt thou weep when I am low?
Sweet lady! Speak those words again:
Yet if they grieve thee, say not so–
I would not give that bosom pain.
My heart is sad, my hopes are gone,
My blood runs coldly through my breast;
And when I perish, thou alone
Wilt sigh above my place of rest.
And yet, me thinks, a gleam of peace
Doth through my cloud of anguish shine:
And for a while my sorrows cease,
To know thy heart hath felt for mine.
Oh lady! Blessed be that tear–
It falls for one who cannot weep;
Such precious drops are doubly dear
To those whose eyes no tear may steep.
Sweet lady! Once my heart was warm
With every feeling soft as thine;
But Beauty’s self hath ceased to charm
A wretch created to repine.
Yet wilt thou weep when I am low?
Sweet lady! Speak those words again:
Yet if they grieve thee, say not so–
I would not give that bosom pain.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 08/12/2021 20:14
Khi anh hạ mình thì em có khóc?
Yêu dấu ơi! Hãy nói lại đi em:
Tuy đau buồn, cũng đừng nói thế em–
Anh không cho rằng nỗi đau hồn trí.
Lòng anh buồn, vì chẳng còn mong ước,
Máu chảy lạnh đầy khắp cả ngực anh;
Khi anh chết, em chỉ có một mình
Tiếng thở mòn trên nơi anh an nghỉ.
Còn, tia sáng bình an, theo anh nghĩ
Vượt qua mây toả sáng khổ đau này:
Trong một lúc, nỗi buồn bỗng tan bay,
Để biết trái tim em còn cho anh đó.
Yêu dấu ơi! Phúc cho dòng lệ nhỏ–
Rơi cho một người chẳng khóc bao nhiêu;
Những giọt quý là gấp bội thương yêu
Với những ai đã cạn khô dòng lệ.
Yêu dấu! Trái tim anh khi còn ấm
Với mỗi niềm âu yếm ở nơi em;
Mà nhan sắc không còn quyến rũ thêm
Một kẻ khốn nạn làm cho kìm hãm.
Khi anh hạ mình thì em có khóc?
Yêu dấu ơi! Hãy nói lại đi em:
Tuy đau buồn, cũng đừng nói thế em–