35.00
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Ngũ ngôn cổ phong
Thời kỳ: Trung Đường
4 bài trả lời: 4 bản dịch

Đăng bởi hongha83 vào 22/02/2009 07:48

南澗中題

秋氣集南澗,
獨遊亭午時。
回風一蕭瑟,
林影久參差。
始至若有得,
稍深遂忘疲。
羈禽響幽谷,
寒藻舞淪漪。
去國魂已遠,
懷人淚空垂。
孤生易為感,
失路少所宜。
索寞竟何事,
徘徊只自知。
誰為後來者,
當與此心期。

 

Nam giản trung đề

Thu khí tập Nam Giản,
Độc du đình ngọ thì.
Hồi phong nhất tiêu sắt,
Lâm ảnh cửu sâm si.
Thuỷ chí nhược hữu đắc,
Sảo thâm toại vong bì.
Ky cầm hưởng u cốc,
Hàn tảo vũ luân y.
Khứ quốc hồn dĩ viễn,
Hoài nhân lệ không thuỳ.
Cô sinh dị vi cảm,
Thất lộ thiểu sở nghi.
Tác mịch cánh hà sự,
Bồi hồi chỉ tự tri.
Thuỳ vi hậu lai giả,
Đương dữ thử tâm kỳ.

 

Dịch nghĩa

Khí hậu mùa thu tập trung ở suối phía nam,
Một mình ta đến lúc giữa trưa.
Gió rít tiếng buồn bã,
Cảnh rừng sáng tối không đều.
Mới tới nên có sao thấy vậy,
Lâu dần cũng cảm thấy quên mệt.
Tiếng chim chốn lưu đày vang trong núi vắng,
Rong rêu lạnh nhảy múa trên sóng nước lăn tăn.
Xa nhà hồn đi vắng,
Nhớ người thân lệ cứ rơi khan.
Sống lẻ loi nên dễ cảm xúc,
Sa cơ thất thế nên cuộc sống thiếu tiện nghi.
Yên lặng quá, cuối cùng sẽ ra sao?
Đi quanh quẩn tự mình biết.
Ai sẽ là người đến chỗ này sau ta,
Mới hiểu được tâm tư ta thế nào.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn

Hơi thu dồn Nam Giản
Một mình dạo giữa ngày
Gió cuốn nghe hiu hắt
Cao thấp cảnh rừng bày
Mới tới như được của
Vào sâu quên mệt ngay
Chim lạ kêu hang thẳm
Sóng rờn rêu lạnh dày
Xa nước hồn vắng quạnh
Nhớ người lệ suông đầy
Sống lẻ dễ cảm xúc
Lỡ vận ít điều may
Quạnh quẽ rồi sao nhỉ
Bâng khuâng lòng tự hay
Ai là người sắp tới
Có cùng nỗi niềm nay


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Khí thu phủ suối nam
mình ta dạo trưa nắng.
Gió rít buồn man man
Cảnh rừng tranh tối sáng.
Mới về nên chấp nhận
Sau lâu quên nhọc dần.
Chim trọ vang hóc thẳm
Rong lạnh sóng lăn tăn.
Xa nhà hồn hoang vắng
Lệ rớt nhớ người thân
Lẻ loi dễ xúc cảm
Thất thế kém cơ năng.
Cớ sao rồi im lặng!
Tự biết mình quẩn quanh.
Người sau ai sẽ đến
chung một tấm lòng thành.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Khí thu dồn ở khe nam
Giữa trưa đến đó riêng mình ta thôi
Gió đâu hiu hắt liên hồi
Chập chùng thưa nhặt thấp cao cánh rừng
Đến nơi lòng thật vui mừng
Vào sâu mỏi mệt cũng quên hết liền
Chim rừng cất tiếng ca vang
Nhấp nhô sóng nước rêu xanh lượn lờ
Xa nhà lòng thấy bơ vơ
Nhớ ai biền biệt chưa khô lệ buồn
Nỗi niềm thay cảnh cô đơn
Đã khi lỡ vận có còn mong chi
Chạnh lòng biết tính sao đây
Bâng khuâng tâm sự nào người biết đâu
Chốn này ai đến mai sau
Có chung một nỗi niềm đau như mình

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Suối phía nam tập trung khí hậu
Một mình ta đến lúc giữa trưa
Gió lùa buồn bã xa đưa
Cảnh rừng sáng tối vẫn chưa được đều
Mới tới nên có sao thấy vậy
Lâu dần nên cũng thấy mệt quên
Tiếng chim trong núi vang lên
Rong rêu nhảy múa sóng chuyền lăn tăn
Xa nhà nên hồn như đi vắng
Nhớ người thân lệ ngắn rơi khan
Sống lẻ loi, cảm xúc tràn
Sa cơ thất thế đâu còn tiện nghi
Yên lặng quá, cuối cùng sao nhỉ?
Quanh quẩn đi sẽ tự mình hay
Sau ta ai đến chỗ này
Bấy giờ mới hiểu tâm ta thế nào.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời