Các người sống hèn hạ lắm, không mộng mơ, không dự định
Già nua hơn, mòn mỏi hơn cả đất bạc màu
Bị cắt mất tự trong nôi bởi thế kỷ sát hại
Mọi ham mê mạnh mẽ, sâu xa

Não các người trống rỗng cũng như lồng ngực
Và các người làm bẩn thế gian khốn khổ này
Bởi dòng máu biến chất, hơi thở dơ dáy
Mà chỉ có cái chết nảy mầm từ đám bùn nhơ

Những con người, những tên giết Chúa, thời gian không xa
Trên đống vàng, chúng đằm mình trong góc nào đó
Gặm mòn đất đai màu mỡ đến tầng đá thô rồi

Chẳng biết làm chi cả ngày lẫn đêm
Chìm trong hư không những ưu phiền tuyệt đỉnh
Các người chết như súc vật khi ních đầy túi tham


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)