Ngày buồn, chiều chủ nhật,
Từ cửa sổ nhìn ra,
Mưa phùn bay lất phất,
Thành những vệt trắng nhoà.

Bốn xung quanh vắng vẻ,
Không tiếng động, không người,
Chỉ tiếng ai khẽ hát
Buồn buồn theo mưa rơi.

Tiếng hát tan trong gió,
Thân thuộc đến se lòng.
Cái buồn lắng từng giọt
Như mưa dầm chiều đông

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé