Đăng bởi tôn tiền tử vào 16/10/2018 17:21
一片能教一斷腸,
可堪平砌更堆墻。
飄如遷客來過嶺,
墜似騷人去赴湘。
亂點苺苔多莫數,
偶粘衣袖久猶香。
東風謬掌花權柄,
卻忌孤高不主張。
Nhất phiến năng giao nhất đoạn trường,
Khả kham bình thế cánh đôi tường.
Phiêu như thiên khách lai qua Lĩnh,
Truỵ tự tao nhân khí phó Tương.
Loạn điểm môi đài da mạc sổ,
Ngẫu chiêm y tụ cưu đo hương.
Đông phong mậu chưởng hoa quyền bính,
Khước kỵ cô cao bất chủ trương.
Một cánh hoa là một nỗi đau lòng
Có thể rải ngập thềm hoặc thành đống ở đầu tường
Bay như khách biếm qua miền Ngũ Lĩnh
Rơi tựa nhà thơ đi vào vùng Tương
Rải ngập rêu không đếm nổi
Chợt vương vào tay áo, lâu vẫn thơm
Gió đông nhầm cầm quyền hoa
Lại ghét vẻ cao ngạo của mai nên để mặc
Chỉ Lĩnh ngoại, vùng đất ngoài Ngũ Lĩnh (Việt Thành, Đô Băng, Nam Chử, Kỵ Điền và Đại Du), tức vùng đất chưa khai hoá giữa các tỉnh Hồ Nam, Giang Tây, Quang Tây, Quảng Đông của Trung Quốc. |
Vùng Hồ Tương. |
Chỉ Khuất Nguyên. Sau khi bị vua Sở không dùng, ông đi về vùng Hồ Tương rồi chết ở sông Mịch La. |
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 16/10/2018 17:21
Mỗi cánh gây nên nỗi đoạn trường
Bậc thềm rải khắp đắp đầu tường
Bay như khách biếm qua vùng Lĩnh
Rơi tựa nhà thơ đến đất Trương
Trắng điểm nền rêu không đếm hết
Chợt vương tay áo mãi còn hương
Gió đông quyền bính hoa nhầm nắm
Cao ngạo không ưa chẳng ngó ngàng