Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Nguyễn Dũng vào 02/07/2009 13:47

Họ ra di
không nói, không cười
tổ có ba người
giữ một đoạn đường. Chốt chặn!
Cơm vắt, nước hình và suốt ngày đứng nắng
mắt đựng đầy khói dạn
áo dày cộm đất đồi
những ngách hầm sụt lở
đêm lại ngày bom rơi...

Và khẩu súng đã trao lại nhau lần thứ mấy
cái báng gỗ sém đen lửa cháy.

Không ai nói!

Họ dang bước nghĩa là họ đang nói
những lời chắc như đóng đinh.


Mặt trận đường 13, tháng 10 năm 1972

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]