25.00
Thể thơ: Thất ngôn bát cú
Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn

Đăng bởi Vanachi vào 27/02/2007 17:25

Thế giới đông nên ngọc mấy tầng,
Chín châu cùng thấy một vầng trăng.
Làu làu bóng sáng tư mùa có,
Dằng dặc dáng thanh, một vết chăng[1].
Hồ thuở thuyền chơi, lòng Phạm Lãi[2],
Đài khi câu rủ, thú Nghiêm Lăng[3].
Trong kho vô tận, đòi dùng đủ,
Ây gió thừa ra cũng của hằng[4].


Chú thích:
[1]
Không.
[2]
Khách ẩn cư, du nơi hồ đẹp ngày xưa.
[3]
Ẩn sĩ đời Đông Hán, thích câu cá ở sông Đồng.
[4]
Kho trời đất có trăng, gió... Gió thừa ra kia cũng là thứ thường hằng.