(Tặng hương hồn một bác sĩ)

Hoa lá quanh nàng lác đác rơi
Cuối vườn đeo giỏ hái mồng tơi
Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn
Có bé nhìn tay nhí nhảnh cười

Cách tường tiếng gọi khẽ đưa sang
Rẽ lá cô em trốn vội vàng
Quên giỏ mồng tơi bên giậu vắng
Ta qua nhặt lấy gửi đưa nàng

Năm tháng ta vui chốn bụi hồng
Cảnh xưa gò ngựa một chiều đông,
Cây trơ, giậu đổ, mồng tơi héo
Cô bé vườn bên đã lấy chồng.



[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]