Ngọc Chân lại đến hỏi chưng đây,
Rầy đã rêu rêu bụi bụi đầy.
Ca khúc rền rền cách núi,
Lành doành văng vẳng khoá mây.
Thức cây chẳng phải xanh phen nọ,
Điểm khói nào còn biếc bấy chầy.
Mặt nước hoa trôi lành lạnh đấy,
Người tiên mời rượu ở đâu rầy?