Khuya chưa khuya canh tàn dài ngắn
Trăng bên song mây chắn tỏ mờ
Một vài nghe rụng lá ngô
Dăm ba tiếng nhạn bơ vơ bên trời
Đường suối vàng chừng đời loạn có
Buồn cô đơn không rõ vì sao
Thở dài ngồi dậy gãi đầu
Sân nhà lặng ngắt một bầu trời sương

tửu tận tình do tại