Những mái nhà xám đen lấp lánh
Dưới bầu trời mờ xanh xa xa
Luồng gió về quẩn quanh reo ca
Khi gặp những lùm cây loi lẻ
Trên sườn núi nhấp nhô như sóng lượn
Làn sương mờ mờ ảo nhẹ nhàng trôi

A, sáng sớm tinh sương mưa lạnh rơi
Nước đóng băng trong từng kẽ lá
Ký ức cũ chồng chất cùng dòng lệ
Vây hồn tôi thổn thức, thì thầm
Tôi khóc oà như đứa trẻ sơ sinh

(Biết bao giờ trong trái tim em
Lại nhớ đến ngày nhẹ nhàng âu yếm)
A, tiếng nói dịu dàng say đắm
Vẫn thì thầm nhức nhối trái tim đau
Tôi lại vẫn khóc hoài trong lo lắng
Trong lãng quên mọi ghét bỏ hờn ghen


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)