Ba vạn sáu ngàn ngày thong thả,
Sẵn cuộc nhàn lấy rượu làm duyên;
Ngày nào nhàn ngày ấy cũng là tiên,
Nhấp một chén ngẫm mùi đời lếu láo.
Thơ rằng:
Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu,
Trầm tư bách kế bất như nhàn.

Suốt năm canh hồng nhật thượng tam canh,
Đánh ba cốc việc tầy trời xem cũng nhỏ;
Của tạo hoá không rồi lại có,
Một chén mà tiêu vạn mối sầu.
Tiếc chi hoa mã kim cầu,
Nào chuông Lý Bạch nào bầu Lưu Linh.
Hữu tình mình lại gặp mình!


Bài được sao lục trong một tập hát nói cổ, các bài không đề tên tác giả.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]