Ngẩng lên trời mà trông nơi ấy,
Lấp lánh xa những mấy ngôi sao.
Đại phu quân tử xiết bao,
Rạng lòng thành kính, sức nào còn dư!
Dân tử vong gần như bách bức,
Công đảo cầu chớ vứt bỏ qua.
Nào riêng cho bản thân ta,
Trưởng quan các vị cũng là bình yên.
Trời cao xa, ngẩng lên mà nói:
Đến bao giờ trời mới thuận an?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại