
鶉之奔奔 1
鶉之奔奔,
鵲之彊彊。
人之無良,
我以為兄。
Thuần chi bôn bôn 1
chi ,
Thước chi khương khương.
chi vô ,
Ngã dĩ vi hương (huynh).
Dịch nghĩa
Chim cút từng đôi sống theo nhau,
Chim khách cũng từng đôi sống theo nhau.
Người ấy bất lương,
Mà ta phải nhận là anh.
鶉之奔奔 1
Thuần chi bôn bôn 1
Chim cút sóng đôi 1
鶉之奔奔,
Thuần chi bôn bôn,
Chim cút từng đôi sống theo nhau,
鵲之彊彊。
Thước chi khương khương.
Chim khách cũng từng đôi sống theo nhau.
人之無良,
Nhân chi vô lương,
Người ấy bất lương,
我以為兄。
Ngã dĩ vi hương.
Mà ta phải nhận là anh.
Thiên
Thuần chi bôn bôn là lời trách kẻ loạn luân dâm ô.
Chú giải của Chu Hy:Pham thị nói rằng: Việc xấu xa của Tuyên Khương không thể nào nói cho xiết. Tuyên Khương bị người trong nước ghét mà châm biếm, hoặc nói xa, nói gần. Nói xa là thiên
Quân tử giai lão, nói gần là thiên
Thuần chi bôn bôn. Thơ nước Vệ đến thế thì đạo làm người đã hết và lẽ trời cũng tiêu tán, người Trung Quốc không còn lấy gì để khác biệt với cầm thú, rồi nước cũng kéo theo đó mà mất.
Hồ thị nói ông Dương Thì có câu:
Kinh thi chép chương này vào là để cho thấy rõ nguyên nhân nước Vệ bị rợ Địch tiêu diệt, cho nên mới đặt thiên này ở trước thiên Đính chi phương trung. Nhân theo lý thuyết ấy mà khảo xét qua các đời thì phàm là kẻ dâm loạn, chưa có kẻ nào không đi đến cảnh tự giết mình và bại hoại xã tắc, tan nát cửa nhà. Thế mới biết việc răn dạy của thơ xưa truyền lại là lớn lao. Mà đời gần đây lại có kẻ đưa kiến nghị xin chớ đem thơ quốc phong ra giảng dạy ở các buổi giảng độc chốn kinh diên, thì thật là mất cả ý chỉ của kinh sử do thánh hiền để lại.
Chương này thuộc hứng.
Người nước Vệ châm biếm Tuyên Khương với công tử Ngoạn, không phải là đôi lứa vợ chồng mà lại đi theo nhau. Cho nên mới lấy lời của Huệ Công mà châm biếm những người dâm ô, loạn luân ấy rằng: người vô lương, không bằng loài chim cút, chim khách mà trái lại ta phải nhận là anh. Sao vậy thay?
Chú thích: