Em chết, ô em! Ai có ngờ!
Đau lòng anh lắm: sáu con thơ
Ba mươi mốt tuổi người răng rứa?
Đôi lứa trăm năm chuyện phỉnh phờ!
Giai ngẫu đã thành duyên tưởng tượng
Chiêm bao còn mọng chút vu vơ!
Tương tư biết gởi vào đâu hỡi?
Vũ trụ mang mang hướng lạc bờ...



[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]