Rồi một cụ chủ quán cất tiếng: Xin người hãy nói về ĂN UỐNG
Người nói:
Chớ chi các ngươi có thể sống bằng hương đất và như loài cây gió sống nhờ ánh sáng
Nhưng vì các ngươi phải giết để có ăn và cướp sữa trẻ sơ sinh để dịu cơn khát mình, vậy hãy khiến ăn uống thành một hành vi thờ phượng
Hãy để bàn ăn các ngươi dựng một bàn thờ, hiến cái tinh khiết và trong lành của rừng rú cùng đồng nội cho cái còn tinh khiết, trong lành hơn nơi con người
Khi giết một con thú, các ngươi hãy thầm nói với nó
“Bởi cùng một quyền năng giết ngươi, ta cũng sẽ bị giết: chính ta sẽ bị tiêu diệt
Vì luật giao ngươi vào tay ta sẽ giao ta vào một bàn tay mạnh hơn
Máu ngươi và máu ta đều vô nghĩa nhưng là nhựa nuôi cây thiên đàng”

Và khi cắn một trái táo, các ngươi hãy thầm nói với nó
“Hạt ngươi sẽ sống trong thân ta
Nụ của ngày mai ngươi sẽ nở hoa trong lòng ta
Hương thơm ngươi sẽ là hơi thở ta
Và chúng ta sẽ cùng sung sướng qua khắp mọi mùa”

Mùa thu, khi các ngươi hái nho trong vườn mình để ép, hãy thầm nhủ
“Ta cũng là một vườn nho và trái ta sẽ bị hái đem ép
Tựa rượu mới, ta sẽ bị cất trong những bình đời đời”

Mùa đông, khi các ngươi rót rượu nho, hãy có trong lòng một bài ca cho mỗi chén
Và hãy có trong bài ca sự hồi tưởng tới những ngày thu, tới vườn nho và tới máy ép nho


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)