Ông lão ngã trong bùn và trong tuyết, ông đứng lên và lẩm bẩm xin lỗi.

Ông lão bỏ quên chỗ thuốc pha chế của mình trên quầy hàng ông dược sĩ, lão trở lại và xin lỗi.

Ông lão chen lấn trong một chiếc tàu điện đầy ắp người, lão thở khó khăn.

Ông lão không cố tình làm ai sợ khi nói tới cái chết sắp tới nơi của mình, không đem cái tuyệt vọng của mình chia sẻ với ai, không than phiền là mọi thứ đến với lão quá sớm rồi sau đó lại quá trễ.

Ông lão nhớ là mình đã bị đẩy xuống trên một tảng băng trôi bồng bềnh, bị xô văng ra từ trên chỏm Núi đá Tarpéia,* đã bị bỏ lại trong sa mạc hay bị bỏ đói trong một máng heo. Ký ức của một ông lão là ký ức của loài người.


* Tiếng Pháp: Roche Tarpéienne, một chỏm núi đá nằm không xa Capitole, xưa được dùng làm nơi hành quyết bằng cách xô tội phạm xuống biển. Có một câu Latin nổi tiếng đến nay còn lưu truyền: Arx tarpeia Capitoli proxima [Núi đá Tarpéia ở gần ngay điện Capitole] đại ý nói “hết vinh tất đến nhục”.
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé