Bông hồng vườn ta chẳng thiết nâng niu
Bởi dáng hoa khiêm nhường, không yểu điệu
Không được tắm trời xanh, không sương đượm
Giam trong bình, hoa đã trải sớm chiều

Sau một thời hàm tiếu và tung nở
Bị bỏ rơi, mệt mỏi, sắc hương mờ
Hoa chầm chậm rũ rơi, rơi từng cánh
Và thờ ơ, sống thác, thiết chi đời

Hãy lặng chấp nhận âm thầm số phận
Kỷ niệm kia sao đeo đuổi đường trần
Lòng ta chất trĩu thâm u, huyền bí
Bóng hồn hoa đè nặng mãi tâm can


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)