Most foul

I shot a man yesterday
And much to my surprise,
The strangest thing happened to me
I began to cry.

He was so young, so very young
And Fear was in his eyes,
He had left his home in Germany
And came to Holland to die.

And what about his Family
were they not praying for him?
Thank God they couldn’t see their son
And the man that had murdered him.

I knelt beside him
And held his hand–
I begged his forgiveness
Did he understand?

It was the War
And he was the enemy
If I hadn’t shot him
He would have shot me.

I saw he was dying
And I called him “Brother”
But he gasped out one word
And that word was “Mother.”

I shot a man yesterday
And much to surprise
A part of me died with Him
When Death came to close
His eyes.


Trong bài thơ này, James Lenihan đã mô tả người lính Đức bị ông bắn chết trong một trận chiến ở chiến trường Hà Lan.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Hôm qua, tôi bắn một người
Rồi lòng bỗng thấy một trời ngạc nhiên!
Điều lạ kỳ… thật hồn nhiên
Bỗng dưng tôi khóc như điên… một mình!

Anh ta còn trẻ vô cùng
Đầy cơn sợ hãi trong vùng mắt anh
Rời xa Đức quốc quê anh
Bỏ thây trên đất Hoà Lan lạnh lùng!

Gia đình anh biết ra sao…
Có ai thắp nến nguyện cầu cho anh?
Ơn Trời không ai thấy anh
Và đây kẻ đã giết anh... tội tình!

Tôi quỳ chân xuống bên anh
Nâng bàn tay lạnh của anh thật gần
Xin anh tha thứ một lần
Anh ơi, có hiểu lòng quân nhân này?

Chỉ vì chiến cuộc mà thôi
Và anh dưới ánh mắt tôi là thù
Nếu tôi không bắn kẻ thù
Chắc rằng anh cũng chẳng từ bắn tôi!

Nhìn anh gục chết lần hồi
Và tôi đã gọi “Hỡi, người anh ơi!”
Nhưng anh khẽ thốt một lời
Đó là hai tiếng “Mẹ ơi”… thật buồn!

Hôm qua, tôi bắn một người
Cả hồn tôi thấy một trời lạ kinh!
Một phần tôi chết cùng anh
Khi thần chết đến khép dần mắt anh.

15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đức Phổ

Hôm qua, tôi bắn hắn
Và quá đỗi ngạc nhiên
Điều lạ lùng xảy đến
Oà khóc rất hồn nhiên

Anh ta còn trẻ lắm
Sợ trong mắt chưa vơi
Xa quê hương nước Đức
Chết Hoà Lan, xứ người

Gia đình anh chẳng biết
Có nguyện cầu cho anh?
Người chết, và kẻ giết
Ơn Chúa! Họ chưa nhìn!

Bên anh, tôi quỳ xuống
Và cầm lấy bàn tay
Tôi cầu xin tha thứ
Anh có hiểu lòng này?

Chiến tranh là như thế
Anh và tôi kẻ thù
Nếu tôi không nổ súng
Anh chẳng bắn tôi ư?

Tôi nhìn anh lịm giấc
Và lay gọi: “Anh ơi!”
Nhưng anh khẽ thở gấp:
“Mẹ!” – chỉ có một lời.

Hôm qua, tôi bắn hắn
Và ngạc nhiên rụng rời
Một phần tôi chết hẳn
Khi anh ấy lìa đời.

11.00
Trả lời