Em còn nhớ không Barbara
Hôm ấy trên cảng Brest trời mưa hoài triền miên
Và em bước đi miệng mỉm cười
Rạng rỡ hân hoan ướt đẫm người
Dưới mưa
Em còn nhớ không Barbara
Trời vẫn mưa triền miên hoài cảng Brest
Và tôi gặp em nơi góc đường Siam
Em mỉm cười
Và tôi cũng cười đáp lại em
Em còn nhớ không Barbara
Em là người tôi chẳng hề quen
Em là người chẳng hề quen tôi
Nhớ không em
Nhớ không em dẫu gì cũng ngày hôm ấy
Đừng quên ngay
Người đàn ông đã trú mưa dưới mái vòm này
Và chàng đã gọi vang tên em
Barbara
Và em chạy về phía ấy dưới cơn mưa
Ướt đẫm người hân hoan rạng rỡ
Và em đã ngã mình vào vòng tay nhung nhớ
Barbara nhớ rõ không em
Và đừng giận nếu tôi gọi em một cách thân quen
Tôi chỉ gọi vậy với những người tôi yêu mến
Dẫu đôi khi đời tôi họ chỉ một lần vội đến
Tôi chỉ gọi vậy với những người đang yêu
Dẫu đôi khi tôi cũng chẳng biết họ nhiều
Em còn nhớ không Barbara
Đừng vội quên mau
Những hạt mưa ngọt ngào và hạnh phúc
Trên gương mặt em đoan thục
Trên cảng phố này sung túc
Những hạt mưa trên biển cả
Trên kho tàng hải sa
Trên con tàu ngoài đảo Ouessant phía xa xa
Ôi Barbara
Chiến tranh thối tha biết mấy
Em ra sao giờ này
Dưới cơn mưa sắt chảy
Dưới cơn mưa máu trào lửa cháy
Còn người đàn ông đã ôm em trong vòng tay
Âu yếm
Chàng đã chết, biệt tăm hay còn sống trên cõi đời này
Ôi Barbara
Trời vẫn mưa triền miên hoài cảng Brest
Như đã từng mưa lúc xưa
Nhưng không còn như vậy nữa mà đã chìm tan hết cả rồi
Giờ đã là mưa tang tóc kinh khủng rối bời
Chẳng còn là mưa của giông bão tả tơi
Mà là mưa của đạn, của bom, của máu người
Giờ tất cả chỉ còn là những áng mây trôi
Và những kẻ bỏ mạng mình thảm thương như kiếp chó
Những xác chó trôi dạt mất tăm
Theo dòng lũ cuốn nơi cảng Brest
Và mục rữa tận những chốn xa xăm
Xa thật xa khỏi thành phố Brest
Chẳng mảy may còn sót lại một chút gì.