Giữa trăm xóm thôn ta gân guốc
Hỡi những cây keo hãy sáng suốt
Giữ cho đất cát đừng bay xa
Theo gió phong kiến cường quyền, ấy nhiệm vụ chúng ta

Chúng ta rì rào trong gió thổi
Công việc người Mác-xít nhọc nhằn sao
Cát có bay, đất luôn giữ vững
Trong tiếng thì thầm ta giữ đất lại nào

Số phận thật, không thể nào hiu quạnh
Ta là cây hay một khúc gỗ thường?
Ta giữ cát làm cho cát chắc
Cây rung rung nhựa đất trào lên

Cơn giông gầm trên xóm làng rừng núi
Gió thét gào bẻ gẫy cành cây
Nhưng chúng ta vẫn đứng ở đây
Chân bám rễ sâu trong đất


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)