Em ở đâu, hỡi ngôi sao mơ ước
Vương miện của vẻ đẹp thiên đàng?
Vẻ diễm kiều đắm say khôn tả
Của tuyết trời và cao ngất miền trăng?

Đâu tuổi trẻ giản đơn và trong sáng
Giữa vòng người thân thuộc mến yêu ta?
Đâu nhà cũ, đâu vân sam ngào ngạt nhựa
Giữa tuyết trắng ngần dưới ô cửa ngôi nhà?

Hỡi vì sao không bao giờ lụi tắt
Hãy bừng lên toả ánh sáng vạn màu
Trên nấm mộ của ta nơi xa tắp
Bị Chúa Trời vĩnh viễn lãng quên!

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)