Sống trên đời, chẳng có người không đẹp!
Chỉ tâm hồn ai đó xấu thật thôi...
Có người đem thân khoe đẹp với đời,
Có kẻ giết người không dao vì tàn độc...

Vẻ ngoài đẹp chỉ như giấy gói kẹo...
Và có khi vỏ che giấu sự lọc lừa...
Bóc giấy ra, mà chẳng biết ăn gì...
Hoặc ta choáng váng vì quá ngọt...

Vẻ đẹp tâm hồn không bao giờ tàn được
Cả sau này, qua nhiều tháng, nhiều năm,
Nó lung linh, rực rỡ, dễ hồi sinh...
Đây là câu trả lời nghe xứng đáng

Trước đống bìa tạp chí trông hào nhoáng
Chuyên dạy người ta chăm sóc đẹp hơn...
Dù tạp chí, ảnh đẹp đâu có ít cho cam,
Vậy có đáng đam mê giấy gói kẹo kia mãi?

Mà quanh ta có biết bao kiệt tác,
Tâm hồn ta thấy chúng đẹp siêu phàm...
Khi đứng xa các công ty ầm ỹ, to mồm
Còn trong tim nuôi ước mơ về hạnh phúc...

Thiếu tâm hồn, thế giới mất đi bản sắc
Do mải theo mốt thay đổi từng ngày...
Chẳng có người không đẹp ở trên đời...
Chỉ ai đó có tâm hồn xấu thật...