Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Hãy xuống dưới những hầm lạnh giá
Nơi có những mình trần
Đang vặn dưới bức thành đen kịt
Nơi những bắp thịt đang căng là bằng sắt
Nện thình thình vào vực thẳm đêm tăm
Đòi những ngày mặt trời
Đòi giờ nghỉ, đòi tự do
Đòi khí trời, đòi khoảng rộng
Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Anh phải xuống sâu nữa!

Hãy xuống tới ruột đất
Bà mẹ chẳng hiền lành
Bạn bầu anh đuối sức
Trong biển đêm chẳng cùng
Cái ánh đèn yếu ớt
Cũng hoá thành sao sa
Những tia sáng dạo qua
Ngôi đền đen khả ố
Những tượng đồng lao khổ
Ngày đêm lấp chẳng đầy
Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Anh phải xuống sâu nữa!

Nơi những thế kỷ xa xôi
Đã chất từng lớp, từng lớp
Than đá vô hạn vô hồi
Giăng trải quanh ta không ngớt
Cuộc đời lấy dệt thành tấm thảm
Tấm thảm đá, tấm thảm thương
Lạnh như nỗi đoạn trường
Nhưng chứa lửa và đám cháy
Anh hãy xuống nơi đây
Đập đi, lay đi, phá đi
Đào móng lay nhà tù
Trong tâm hồn nhữn người nô lệ!

Rồi trong lò đỏ rực
Của những cuộc đấu tranh
Hãy xô cả khối than đen
Đặng sau đó ngắm nhìn
Cái con sông lửa cháy
Với những làn sóng đỏ
Hãy ngắm nhìn trận hồng thủy
Nó lan trên đất kia
Sực sôi, cháy bỏng, sục sôi
Những lửa, những than, những ngọn
Giữa những tia văng tán loạn!

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)