Em hỏi anh vì sao
Đêm ấy anh đã đến
Anh vượt rào thế nào
Thứ gì anh muốn chiếm

Anh, như em đã biết
Anh thua tuổi chồng em
Anh nhìn xuyên bóng đêm
Anh gài lưng dao sắc

Trong bóng đêm dày đặc
Như con rắn anh trườn
Không một tiếng động - Em
Nằm cạnh chồng em ngủ

Dưới vườn, anh ngồi đó,
Dao sắc nắm trong tay
Hừ, lão ấy ra đây
Ta sẽ cho một trận

Phòng em, ngọn nến sáng
Em ngủ! Giữa tim anh
Lửa giận cháy bừng bừng
Phẫn nộ trào ngột ngạt

Chăm chăm nhìn ngọn nến
Anh quên là đã khuya
Chẳng mấy chốc đêm qua
Và bình mình sắp hửng

Hoa mi chào buổi sớm
Nơi cửa sổ phòng em
Một mái đầu hiện lên
Và em cười

Khi nhận ra em rồi
Anh tỉnh người: "Mai nhé"
Nhủ thầm hoạ mi thế
Và vượt rào, anh lui

Đấy, anh kể em nghe
Vì sao đêm anh tới
Trong phút giây đen tối
Phải một mất một còn:
Anh, hoặc lão chồng em!

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)