Thơ » Việt Nam » Cận đại » Hoàng Văn Hoè » Hạc Nhân tùng ngôn
Đăng bởi hongha83 vào 06/07/2025 17:19
巋業雄威此一天,
混茫軼事到今傳。
誰家神弩空殘爪,
古木荒城有夙煙。
竹影動時青靄曉,
蘆花飛處白鷗眠。
憑闌暫寄漫遊興,
洗玉池邊思惘然。
Khuy nghiệp hùng uy thử nhất thiên
Hỗn mang dật sự đáo kim truyền
Thuỳ gia thần nỗ không tàn trảo
Cổ mộc hoang thành hữu túc yên
Trúc ảnh động thời thanh ái hiểu
Lô hoa phi xứ bạch âu miên
Bằng lan tạm ký man du hứng
Tẩy ngọc trì biên tư võng nhiên
Sừng sững oai hùng một mình giữa trời này
Sự tích thời hỗn mang mờ mịt còn truyền lại đến nay
Nhà xưa nỡ thần, cái nẫy bị hỏng
Chỉ còn cây cổ thụ, thành hoang và ngọn khói tan xưa
Bóng trúc lay động, sương sớm xanh biếc
Hoa lau bay ở nơi cò trắng ngủ
Tựa lan can, tạm ghi lại niềm hứng khởi tản mạn
Bên ao rửa ngọc nghĩ thêm đau xót.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Oai hùng bậc nhất đứng trơ đây
Mờ mịt tích truyền mãi đến nay
Nhà nọ nỏ thần than nẫy hỏng
Cây xưa thành vắng khói mây bay
Dập dờn bóng trúc sương sa sớm
Lất phất hoa lau âu ngủ say
Đứng tựa tạm ghi điều tản mạn
Bên ao rửa ngọc ngẫm càng cay...
Gửi bởi Việt Linh Trương ngày 08/07/2025 20:40
Uy nghi đứng giữa trời này,
Chuyện xưa mờ mịt đến nay còn truyền.
Nõ thần hỏng nẫy mất thiêng,
Cây xưa thành nát triền miên khói mù.
Trúc lay xao động sương mờ,
Hoa lau phơ phất đàn cò ngủ say.
Tựa song vương vấn niềm tây,
Bên ao rửa ngọc lòng đầy xót xa.
Bình luận nhanh 0
Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.