Em mỉm cười với tôi, quá muộn rồi, em ạ,
Lời em thở than cũng đã quá muộn màng!
Đã chết lâu rồi, những cảm tình ngày ấy
Mà xưa kia em ruồng rẫy phủ phàng.

Cũng đã quá muộn màng, mối tình em đáp lại!
Mọi ánh mắt em nhìn rọi chiếu tới tim tôi,
Những ánh mắt yêu thương và cháy bỏng tình người,
Đều như tia nắng trời rọi chiếu vào nấm mộ!

Tôi chỉ muốn biết rằng:Khi tới ngày tận số,
Hồn hai ta sẽ trôi dạt về đâu?
Và sẽ ở đâu, ngọn lửa tàn ngày ấy?
Ngọn gió qua đời ta sẽ phiêu bạt phương nao.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé