Mưa quất xuống lá bàng xanh rộng
Mưa leo lên mái ngói xa mờ
Mưa chầm chậm thả tình trong vẳng lặng
Mưa thì thào câu chuyện ngớt từ xưa

Em ở đâu?
Phố nhỏ
Mưa nhoà
Lá bàng đẫm ướt
Màu xanh rơm rớm nước
Chẳng hiểu tại sao

Giá đừng quen nhau
Tôi sẽ như hạt mưa vô tình câm lặng
Rơi trên tấm lá bàng suốt sáng
Màu lá xanh mưa có biết gì đâu?
Giá đừng quen nhau
Em sẽ bình tâm đón cơn mưa khác
Còn tôi bóng mây lưu lạc
Quên cả đường đi, quên cả lối về

Tôi yêu em vô tình câm lặng
Tôi muốn em vui mà làm em đau khổ
Tôi còn gì mang lại cho em?
Linh hồn tôi thật quá tầm thường
Mơ ước, niềm tin mong manh quá!
Tôi chỉ là cơn mưa lạnh giá
Làm sao mang hạnh phúc đến cho em?

Mối tình đầu ai nỡ lãng quên
Nhưng em nhớ làm chi thêm chua xót
Tôi không phải là người em mơ ước
Xin hãy xem tôi như mưa lạc bên thềm

Chiều hôm xa em
Tôi không muốn nói với em rằng: Mất em là mất tất cả
Nhưng tiếng mưa cứ dội hoài trên lá
Tiếng lòng tôi hối hận suốt đời

Nếu mai sau em gặp được người
Nếu hạnh phúc đến tìm em giản dị
Thì em hãy tin có một người như thế
Sẽ vui thầm gạt lệ dõi về em.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé