Bốn cột[1] khen ai khéo khéo trồng,
Người thì lên đánh kẻ ngồi trông,
Trai co gối hạc khom khom cật
Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng.
Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới,
Hai hàng chân ngọc duỗi song song.
Chơi xuân[2] đã biết xuân[3] chăng tá.
Cọc nhổ đi rồi, lỗ bỏ không[4]!


Chú thích:
[1]
Bốn cây tre trồng làm cây đu.
[2]
Cuộc vui chơi đón xuân.
[3]
Biết tình xuân.
[4]
Cuối vụ chơi xuân, các cột đu lại nhổ đi hết, chỉ còn trơ lại các lỗ cọc và rồi người ta sẽ lấp đi. Hồ Xuân Hương chua chát nói về thói vô tâm rất đáng trách về phía nam giới.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Già kén kẹn hom

tiếc dỉa hồng ngâm cho chuột vọc
Thừa mâm bánh ngọt để Ngâu vầy


123.25
Trả lời
Ảnh đại diện

đánh đu

chơi xuân mới biết xuân chăng tá


63.33
Trả lời