Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Hàn Sơn
Đăng bởi Lâm Xuân Hương vào 06/12/2020 08:50
寒山道,
無人到。
若能行,
稱十號。
有蟬鳴,
無鴉噪。
黃葉落,
白雲掃。
石磊磊,
山隩隩。
我獨居,
名善導。
子細看,
何相好。
Hàn Sơn đạo,
Vô nhân đáo.
Nhược năng hành,
Xưng thập hiệu.
Hữu thiền minh,
Vô nha táo.
Hoàng diệp lạc,
Bạch vân tảo.
Thạch lỗi lỗi,
Sơn áo áo.
Ngã độc cư,
Danh thiện đạo.
Tử tế khan,
Hà tương hảo.
Đường trên núi Hàn Sơn,
Không có ai đến.
Nếu muốn đến,
Phải nói có mười tên đường.
Có ve kêu,
Không có quạ làm ồn.
Lá vàng rụng,
Mây trắng quét.
Đá ngổn ngang,
Núi sâu kín.
Ta ở một mình,
Có tiếng dẫn dắt khéo.
Coi nhau tử tế,
Tốt đẹp biết bao!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 05/12/2020 08:50
Ta ở núi,
Không ai tới.
Nếu muốn đi,
Nói mười lối
Có ve kêu,
Không quạ rối.
Lá vàng rơi,
Mây trắng bới.
Đá ngổn ngang,
Thăm thẳm núi.
Ở một mình,
Tên dễ hỏi.
Tử tế coi
Tốt lành nói.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 08/05/2022 17:06
Đường Hàn Sơn,
Không ai đến.
Nếu muốn lên,
Phải hỏi đường.
Có ve rền,
Không quạ lượn.
Lá vàng rơi,
Mây trắng bơi.
Đá tả tơi,
Núi sâu kín.
Ta một mình,
Tiếng thiện đạo.
Tử tế minh,
Tốt biết bao!