Gửi Paul Léautaud

Và tôi hát bản tình ca này
Vào năm 1903 mà không hay
Rằng tình tôi giống như chim phượng
Chết một chiều để sớm mai hồi sinh

Một chiều Luân Đôn hơi mù sương
Một tên vô lại giống người tôi thương
Đến gặp tôi và ánh mắt hắn
Nhìn tôi làm tôi xấu hổ cúi gằm

Tôi đi theo gã trai đểu ấy
Hắn huýt sáo hai tay đút túi
Hai người như ở giữa những ngôi nhà
Giống như nước Hồng Hải rẽ ra
Tôi vua Ai Cập hắn dân Do Thái

Sóng ngói kia hãy đổ xuống đi
Nếu em đã không được yêu mê
Tôi là chúa tể xứ Ai Cập
Là em gái kiêm vợ vua quân đội của vua
Nếu em không phải mối tình duy nhất

Đến chỗ ngoặt một con phố cháy
Rực lên đèn đóm các mặt nhà
Những vết thương của sương đỏ máu
Ở đó than van các mặt nhà
Một người đàn bà giống em bước ra

Đúng ánh mắt vô tình của em
Đúng vết sẹo trên chiếc cổ trần
Say khướt bước ra từ quán rượu
Vào lúc mà tôi chợt nhận chân
Sự giả dối của ngay tình ái

Chuyện ngày xưa người hiền Ulysse
Cuối cùng khi trở lại quê hương
Con chó già còn nhớ đến ông
Bên một tấm thảm dệt tinh xảo
Vợ ông ngồi đó ngóng trông chồng

Ngày ấy chàng phu quân vương giả
Chán chường chiến thắng bỗng hân hoan
Khi gặp lại nàng xanh xao quá
Cì chờ mong tái nhợt vì tình
Tay ve vuốt con linh dương đực

Tôi nghĩ đến các ông vua hạnh phúc
Khi tình yêu giả dối và nàng
Người mà tôi vẫn còn mê đắm
Vấp phải bóng không thuỷ chung của họ
làm cho tôi bất hạnh quá chừng

Những nuối tiếc là móng nền địa ngục
Một trời quên lãng xin mở cho tôi
Vì cái hôn nàng vua chúa trên đời
Sẽ chết hết những uy danh tội nghiệp
Vì nàng bán hết bóng mình thôi

Tôi đã ngủ đông trong quá khứ mình
Để mặt trời Phục Sinh mau trở lại
Để sưởi ấm con tim tê tái
Còn hơn 40 kẻ tuẫn mình
Đời tôi chịu nhục hình gấp bội

Can tàu đẹp của ta ôi ký ức
Phải chăng mình chạy đủ quá rồi
Trong làn nước uống vào phát lợm
Phải chăng mình lang thang đủ rồi
Từ sớm tươi đẹp đến chiều buồn bã

Xin vĩnh biệt tình yêu giả dối
Đã nhập vào người đàn bà dần xa
Nhập vào nàng mà ta mất
Ở bên nước Đức năm vừa qua
Và ta sẽ không còn gặp lại

Ôi ngân hà người chị rực sáng
Của những dòng suối trắng Chanaan
Của thân thể những gái si tình
Những người chết đang bơi chúng mình hãy theo nhau gắng sức
Dòng chảy nàng tới các tinh vân...

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.