Trong làng mình dù chẳng muốn khoe khoang
Tôi được tai tiếng là không đàng hoàng
Dẫu có nói năng hay dầu câm lặng
Tôi vẫn bị coi là kẻ nhập nhằng
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Khi đường tôi tôi đi rất thoải mái
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại nói xấu tôi
Trừ mấy trự câm là dĩ nhiên rồi.

Vào ngày Quốc Khánh mười bốn tháng Bảy
Tôi nằm nướng trên giường không áy náy
Âm nhạc trịnh trọng để diễu hành ôi
Chẳng ngầu tí nào cả đối với tôi
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu tôi không khoái loại nhạc inh tai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại chỉ chỏ tôi
Trừ bọn cụt tay là dĩ nhiên rồi.

Nếu gặp một thằng lỏi ăn cắp vặt
Rủi bị một anh đít bùn đuổi bắt
Tôi chìa cẳng mình ra để giúp nó
Anh đít bùn vấp ngã té nằm đó
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu để thằng trộm táo thấy ngày mai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại rượt bắt tôi
Trừ đám cụt chân là dĩ nhiên rồi.

Chả cần phải là thầy bói tài ba
Mới đoán được số phận của tôi mà
Nếu chúng mà vớ được một sợi thừng
Cổ tôi chúng tròng vào chẳng ngập ngừng
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu tôi không tản bộ vào Thiên thai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ sẽ tới coi xử giảo tôi
Trừ lũ đui mù là dĩ nhiên rồi.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé