Trời gần tối. Căn phòng mờ.
Đôi ta xao xuyến thẫn thờ chơi vơi
Mệt, ngồi tựa gối em thôi.
Mắt em thâm, vuốt ve rồi dịu hơn,

Nhớ hoài sau lúc hoàn hồn,
Mắt che kín ấy, như còn khổ đau,
Khiến tim anh muốn vỡ oà.
Phòng chan chứa mùi hôn tha thiết tình.

Mắt em quyến rũ thần kinh;
Nắm tay em hứng lệ mình rơi rơi.
Anh biết yêu đến trọn đời,
Rằng yêu em đời thắm tươi hơn nhiều

Đam mê còn biết bao nhiêu.
Mà nghe xe đã dập dìu phố qua.