Trong ngôi nhà trắng hấp hối
«sự hư mất» của bọn đàn ông.

Một trăm con ngựa cái nhảy nhót.
Những kẻ cưỡi chúng đã chết.

Dưới những đốm sao lung linh
của đèn đuốc, tấm váy óng ánh của nàng run run
giữa cặp đùi màu đồng.

Một trăm con ngựa cái nhảy nhót.
Những kẻ cưỡi chúng đã chết.

Những chiếc bóng dài nhọn bén
đến từ chân trời mờ đục,
và tiếng trầm của một cây lục huyền cầm
cắt ngang.

Một trăm con ngựa cái nhảy nhót.
Những kẻ cưỡi chúng đã chết.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé